Tâm hồn ta như một bát nước đầy và những cảm tưởng giống những tia sáng chiếu rọi xuống nước. Khi nước chuyển động, tưởng như những tia sáng đi theo nhưng không phải vậy. Cho nên, khi một người đánh mất sự bình tĩnh, đó không phải là sự rối loạn về kĩ năng hay về đức hạnh của họ mà là sự rối loạn của tinh thần bao trùm lấy. Và khi tinh thần được ổn định lại ta mới thấy được chính con người đó.
EPICTETUS, DISCOURSES, 3.3.20–22
Đôi lúc bạn thấy một chút bối rồi, hoặc có thể mọi việc như rối tung lên, bạn mất bình tĩnh, mất kiểm soát. Thì sao chứ? Điều đó không làm khác đi triết lý sống bạn theo đuổi. Nó không như việc bạn mất đi khả năng đưa ra những lựa chọn xác đáng hoàn toàn có lý do như bạn sẽ luôn làm trên tinh thần Khắc Kỷ.
Hãy nhớ rằng những phương pháp và quá trình rèn luyện tư tưởng, tinh thần của chúng ta không bị ảnh hưởng bởi những khoảnh khắc tưởng như tồi tệ này.
Con người dù là bậc hiền vương hay hôn quan, là quân tử hay tiểu nhân thì cũng không có tâm hồn nào là thuần nhất cả. Không ai hoàn toàn tốt cũng không ai hoàn toàn xấu. Chúng ta khác nhau ở tinh thần đấu tranh trong chính mình để cuối cũng kẻ thắng là kẻ bước ra ánh sáng, như chúng ta thường thấy.
Ngừng một chút, lấy lại sự bình tĩnh. Mọi thứ vẫn đang chờ bạn tiếp tục bước tới.