LÀM CHA MẸ LÀ MỘT SỰ TU TẬP

Nếu bạn là bậc cha mẹ, hoặc ông bà hãy thử tập quan sát con cháu của mình trong thinh lặng, lắng nghe chúng cẩn thận hơn. Đọc những tác động của chúng, đánh giá tình cách của chúng qua thái độ và cách xử sự.
Tự hỏi xem:
Nhu cầu của chúng trong giây phút này là gi?
Ở trong giai đoạn này của cuộc đời chúng cần gì?
Ta có thể làm gì để giúp chúng được??

Và bạn nên nhớ rằng: Lời khuyên răn của bạn là điều cuối cùng mà chúng muốn nghe, trừ khi nó đúng chỗ, đúng lúc và bạn thực sự khéo léo. Thay vào đó bạn hãy LUÔN CÓ MẶT trọn vẹn và cởi mở, điều đó là món quà rất có ý nghĩa với chúng.

Việc làm cha mẹ thực sự là cộng việc của một người giám hộ, theo nghĩa rộng và tạm thời. Khi ta xem con cái như là “của mình”, hành xử với chúng như là những chủ sở hữu, để kiểm soát và uốn nắn theo nhu cầu của ta thì tôi tin rằng chúng ta đang có một vấn đề rất lớn. Người giám hộ hoặc người hướng dẫn giỏi cần rất nhiều trí tuệ và kiên nhẫn để có thể trao lại cho thế hệ kế tiếp những gì là thật sự quan trọng, một cách thành công.

Đối với tôi phương pháp hay nhất để truyền trao tuệ giác, phương pháp thiền tập hay bất cứ cái gì cho con mình, nhất là khi chúng còn thơ bé, là PHẢI TỰ MÌNH SỐNG ĐÚNG NHƯ THẾ: tự thể hiện những gì mình muốn truyền trao và IM LẶNG.

Khi ta càng nói về một điều gì đó nhiều bao nhiêu, càng ca tụng bao nhiêu, hoặc là khăng khăng bắt chúng phải làm theo, là ta càng khiến chúng ghét bỏ nó thêm bấy nhiêu, có khi là trọn đời. Những đứa trẻ sẽ cảm nhận được sự mâu thuẫn của ta, một thái độ ép buộc và muốn thực hiện những niềm tin của riêng ta, chứ không phải là của chúng. Chúng biết con đường ấy là của ta chứ không dính dáng gì tới chúng. Và sau này khi lớn lên, chúng có thể sẽ nhận thấy nơi đó một sự giả tạo, một khoảng cách rất xa giữa những gì ta nói và những gì ta làm.

Điều quan trọng là sự ham muốn học hỏi hay thực hành phải phần lớn được bắt nguồn từ bản thân chúng, và được thực hiện theo mức độ ưa thích của chúng. Nhiệm vụ của chúng ta là khơi gợi ý tưởng, truyền cảm hứng thông qua hành động và nuôi dưỡng ý tưởng thông qua sự khích lệ tinh tế.

Đôi khi những phương pháp không có hiệu quả ngày nhưng dù sao đi nữa những hạt giống đã được gieo trồng, rằng có những con đường như thế tồn tại, và thường chúng sẽ trở lại với sự hiểu biết này sau khi đã lớn lên.


Jon Kabat-zinn

Bài viết khác

Leave a Reply