Bạn hãy nghĩ thế này: Bạn là một người già, bạn sẽ không cho phép trí óc của bạn làm nô lệ thêm nữa, không để nó phản ứng như một con rối trước những kích động tầm thường. Và bạn sẽ ngừng than phiền về hiện tại hoặc sợ hãi về tương lai.
MARCUSAURELIUS, MEDITATIONS, 2.2
Chúng ta thường hay tỏ ra bực bội với những người luôn thích cư xử như ông chủ với người khác. Đừng bảo tôi phải ăn mặc như thế nào, nghĩ ra sao, làm việc theo cách nào hay sống làm sao cho đúng. Điều này là bởi chúng ta là những người độc lập tự chủ, hay ít ra đó là điều ta thường tự nói với mình. Khi ai đó nói với chúng ta một điều ta không đồng ý thì có một cái gì đó bên trong thôi thúc chúng ta phải tranh luận với họ, cũng như khi ai đó làm gì ta không thích ta dường như cảm thấy có “trách nhiệm” phải phản ứng lại và ngược lại là khi vui sướng.
Cứ thế tâm trạng chúng ta biến động theo biến đổi của môi trường xung quanh. Không. Chúng ta phải chấm dứt việc này, đến lúc ta phải nhìn nhận sự việc theo là chuyện riêng của nó với Tự Nhiên. Ta không thể làm con rối vô thức, phản ứng bởi vì chúng ta cảm thấy thế, cảm giác hay suy nghĩ của chúng ta thức tế rất ít khi đồng điệu với hiện thực khách quan. Nếu để ý bạn sẽ thấy những giả định, những kiến thức thậm chí cả những lý thuyết vĩ đại cũng lần lượt bị phủ định và bị chứng minh là sai lầm bởi những thế hệ khoa học tương lai. Có khi mất hàng trăm năm để làm điều đó, vậy có lí do gì chúng ta tin những điều ta biết là đúng chỉ bởi cảm giác chủ quan ta cảm thấy chúng đúng với ta trong vài chục năm ngắn ngủi vừa qua.
Những gì bạn nghĩ là không thể là bởi chúng nằm ngoài giới hạn nhận thức của bạn.
ALBERT EINSTEIN
Series Daily Stoic Based on Daily Stoic by Ryan Holiday