Daily Stoic #57: Ý chí của chính tôi

Khi người khác khiến tôi tổn thương? Hãy để anh ta chắc chắn biết điều đó. Anh ấy có những khuynh hướng riêng, những vấn đề riêng. Những gì tôi đang có là ý chí tầm thường của tự nhiên, và những thứ tôi ráng sức đạt được bây giờ là ý chí của chính tôi.

MARCUS AURELIUS, MEDITATIONS, 5.25

Abraham Lincoln vẫn thỉnh thoảng nổi nóng với cấp dưới, các viên tướng dưới quyền hay thậm chí cả một người bạn. Thay vì thể hiện nó ra trực tiếp với người đó thì ông viết một lá thư tay dài nêu rõ lí lẽ họ đã sai ở chỗ nào và tất cả những gì ông muốn họ biết.

Sau đó, ông gấp bức thư lại, đặt nó vào ngăn kéo và không bao giờ gửi đi. Đây là một trong những huyền thoại về ông mà ta có thể rút ra, học hỏi được nhiều điều. Ta biết điều này bởi phần lớn những lá thư đó sẽ bị đốt đi nhưng vẫn một số ít tồn tại về sau một cách tình cờ.

Abraham Lincoln cũng như Marcus Aurelius đều đã biết rằng thật dễ dàng cho quyết định đấu tranh, trả đũa hay xả mọi cảm xúc tiêu cực ra ngoài. Sẽ là rất cám dỗ để dâng sự bình yên của tâm trí cho chúng. Bạn hầu như mường tượng về điều Lincoln viết trong thư, mong muốn hoàn thành chúng và gửi chúng đi thật nhanh.

Nhưng nếu làm vậy bạn hầu như luôn kết thúc bằng sự nuối tiếc, bạn sẽ ước là bạn đã không gửi bức thư đó. Bởi càng trải qua nhiều thăng trầm khi nhìn lại ta thường sẽ hối tiếc về những việc ta đã làm để thỏa mãn cảm xúc hơn là những việc ta kìm nén lại trong một chút khó chịu.

Hãy nghĩ về lần cuối cùng bạn cư xử vượt ra ngoài sự kiểm soát. Kết quả thu được là gì? Có lợi ích gì không?

Series Daily Stoic                                        Based on Daily Stoic by Ryan Holiday

Bài viết khác

Leave a Reply