Đừng nên cho hoàn cảnh quyền được kích động sự giận giữ trong bạn, bởi cuối cùng chính nó cũng đâu có quan tâm.
MARCUS AURELIUS, MEDITATIONS, 7.38
Một trích đoạn đáng chú ý trong cuốn Meditations của Marcus Aurelius được hình thành từ những câu trích dẫn ngắn của ông và cả từ các tác giả khác. Bởi ông không nhất thiết phải cố gắng tạo ra một tác phẩm gốc hoàn toàn, thay vào đó ông chắt lọc, thực hành và nhắc nhở bản thân mình về những điều quan trọng. Đôi khi đó là những điều mà ông đã học được từ người khác.
Câu nói trên đặc biệt bởi nó xuất phát từ vở kịch của Euripides. Trong đó người anh hùng Bellerophon đã nói: “Tại sao chúng ta lại thấy phiền toái thậm chí nổi điên với những lực lượng siêu nhiên? Tại sao chúng ta lại lấy những thứ to lớn bên ngoài làm vấn đề cá nhân cho mình?”
Sau tất cả thì những sự kiện bên ngoài đâu có tri giác, cảm xúc hay tư duy gì. Chúng không biết đến sự tồn tại của ta hay cảm xúc của ta, chúng đâu có quan tâm đến ta như ta đã và đang quan tâm đến chúng. Thật vô ích và đáng thất vọng.
Điều đó Marcus Aurelius luôn giữ để nhắc mình, tại sao mình phải quan tâm và cố tác động lên những thứ vô tri vô giác và hoạt động chẳng theo ý chí chủ quan hay quy luật nào. Bạn như một con mèo đang mải mê gầm gừ một chú chó nhồi bông suốt cả nửa ngày và bỏ qua mọi con chuột chạy quanh mặc sức tàn phá vậy. Có vẻ vô dụng và đáng thương.
Hãy thức tỉnh và đứng dậy đi làm những thứ có giá trị thực sự.
Series Daily Stoic Based on Daily Stoic by Ryan Holiday