Khi nói đến tiền, thứ rõ ràng là ta yêu thích, thì chúng ta có một thứ nghệ thuật hoàn chỉnh nơi mà các thí sinh sử dụng rất nhiều cách thức để khám phá ra giá trị của nó… tựa như khi ta tập trung vào việc xét đoán những thứ có thể khiến ta trở nên xấu xa. Nhưng khi đưa. nó đối mặt với nhưng nguyên tắc sống của ta, ta chẳng hề đếm xỉa gì đến nó, chấp nhận hết những hình hài của nó phô ra mà cũng chẳng cần đong đếm gì giá cả hết.
EPICTETUS, DISCOURSES, 1.20.8; 11
Thuở sơ khai của tiền tệ con người chúng ta đã phải mất rất nhiều thời gian để kiểm tra xem thứ họ nhận được có phải là tiền thật hay không. Người Hy Lạp có từ dokimazein có nghĩa là “để thí nghiệm” hoặc kiểm tra chất lượng của khoáng vật. Nhưng thương gia có đủ kĩ năng để kiểm tra điều đó bằng cách ném đồng xu xuống bề mặt cứng và lắng nghe tiếng đồng xu vang lên. Dù cho ngày nay khi ai đó đưa bạn tờ 100USD bạn có thể chà nó giữa các ngón tay hay soi dưới ánh sáng để chắc rằng nó không phải là giả.
Tất cả những thứ này cho một loại tiền tệ trong tưởng tượng, một phát minh của xã hội. Việc chính yếu trong sự ẩn dụ này là đã bao nhiêu nỗ lực suy xét mà chúng ta bỏ ra để đảm bảo điều chắc rằng tiền là thật, trong khi ta lai chấp nhận những suy nghĩ và giả định thực sự có khả năng thay đổi cuộc đời mình mà thậm chí còn không thèm đặt lấy cho nó 1 câu hỏi. Mỉa mai thay cho những suy nghĩ rằng có nhiều tiền sẽ khiến bạn hay chỉ bởi nhiều người tin vào điều gì đó sẽ khiển nó trở thành thật.
Thực tế thì chúng ta nên kiểm tra những giả định này một cách thận trọng y như khi đổi tiền. Bởi Epictetus đã nhắc nhở chúng ta ” Nhiệm vụ đầu tiên và quan trọng nhất của triết gia là kiểm thử và bóc tách vỏ bọc bên ngoài của bất cứ thứ gì và không làm gì hết với những thứ chưa được kiểm định.”
Series Daily Stoic Based on Daily Stoic by Ryan Holiday